Các vị đại khoa trên đất học Thanh Chương. Tiến sỹ Nguyễn Sỹ Giáo
Nguyễn Sĩ Giáo sinh 1638 chưa rõ năm mất, người xã Mi Sơn huyện Thanh Chương (nay thuộc xã Thanh Mai huyện Thanh Chương) trong một gia đình Nho giáo, có bốn anh em đỗ Hương cống và đều được bổ làm Giám sinh Quốc Tử Giám, nhưng ông là người nổi tiếng nhất. Nguyễn Sĩ Giáo thi Hương đỗ đầu khoa, thi Đình đời Lê Huyền Tông, làm quan trải qua 3 triều đại nhà Lê.
Nguyễn Sĩ Giáo thi Hương đỗ Giải nguyên. Sau đó năm
1664 ông đỗ Đệ tam giáp đồng Tiến sĩ xuất thân khoa Giáp Thìn đời Lê Huyền
Tông. Ông làm quan giữ các chức Thiêm đô ngự sử (1676), Hàn lâm Thị
độc. Sau ông bị cách chức.
Tháng 7 năm Bính Thìn (1676), trong viện Hàn
lâm dưới triều Lê Hy Tông, Giám sát ngự sử Trần Thế Vinh được tin
thân sinh mất, giấu đi không phát tang. Hàn lâm hiệu thảo Nguyễn Đức Vọng cùng
một số viên quan khác làm sớ đàn hặc Thế Vinh không phải người biết giữ đạo
hiếu. Theo luật đương thời là Quốc triều hình luật thì giấu tang
thân sinh là phạm tội nặng. Trần Thế Vinh bị cách chức. Thiêm đô ngự sử Nguyễn
Sĩ Giáo không làm sớ tâu việc này nên bị đàn hặc là a dua phụ họa, bênh vực
riêng cho Trần Thế Vinh, cũng bị bãi chức.
Nhưng về sau không những được phục chức
mà Nguyễn Sĩ Giáo còn
được đặc phong vinh lộc đại phu, ban thụy chất trực và được hưởng lệ định phong
ấm cho tôn thất.
Làm việc trong Viện hàn lâm, nơi trông coi việc soạn thảo
những chế, cáo, chiếu, chỉ của vua (xem Khâm Định Việt Sử Thông Giám Cương Mục,
quyển 7 trang 216). Nói dễ hiểu hơn chức trách viện Hàn lâm là: phàm tờ chiếu,
tờ chế đều do viện này đứng khởi thảo (chiếu lời lệnh vua ban, chế là lời vua
khen), về việc các quan trong triều đường bảo cử, mà còn có đều gì chưa được
thỏa đáng, thì viện này đều được phép hặc tâu để xét lại. Ngày xưa người trên
bảo kẻ dưới là chiếu, từ nhà Tần nhà Hán thì chỉ vua được dùng chiếu như [chiếu
thư] 詔書 tờ chiếu, [ân chiếu] 恩詔, xuống chiếu ra ơn cho. Lời của
vua, lệnh của vua gửi xuống cho thần dân (Theo Việt sử Giai thoại, trang 773,
PGS. Đinh Khắc Thuần, viện Hán Nôm chủ biên).
Vốn có kiến thức uyên thâm Nguyễn Sĩ
Giáo được bổ nhiệm chức Thị độc viện Hàn lâm. Đây là chức quan giữ
việc giảng đọc thư sử, giảng giải kinh nghĩa cho vua nghe và thường được nhà
vua hỏi ý kiến khi bàn chính sự. Về sau Nguyễn Sĩ Giáo chuyển
làm Đô cấp sự trung
Đại việt sử ký toàn thư chép: năm Cảnh Trị thứ
2 (1664), thăng chức cho các quan trong ngoài, cho Nguyễn Sĩ Giáo làm
Giám sát ngự sử.
Đời Lê Hy Tông, niên hiệu Vĩnh Trị 1 (1676), đình thần hỏi Thiêm đô ngự
sử Nguyễn Sĩ Giáo về tội kết bè đảng. Ông bị cách chức, sau
lại được phục chức và được ban Đặc tiến Kim tử Vinh lộc đại phu, Bồi tòng Ngự
sử đài Đô ngự lại, Hiến sát sứ, Đề hình, An Nhân tử, ban thụy Chất Trực, Nhân
Thành xã Nguyễn Tướng công. Gia đình có 4 anh em đều đỗ Hương cống, đều được bổ
làm Giám sinh Quốc tử giám nhưng ông là nổi tiếng nhất. Ông về trí sĩ rồi mất ở
nhà, dân xã lập đền thờ tự, được các triều đại phong kiến tặng nhiều sắc văn.
Phát huy truyền thống hiếu học của các bậc tiền
bối ngày nay Dòng họ Nguyễn Sỹ đã liên tục pháp động, duy trì phong trào khuyến
học của dòng họ đi vào nề nếp, ở nông thôn cũng như thành thị, dù cuộc sống còn
nghèo, kinh tế khó khăn nhưng vẫn một lòng chăm lo cho con em học hành đến nơi
đến chốn. Ban khuyến học Dòng họ đã có kế hoạch chương trình hoạt động hiệu
quả, chất lượng, nhờ vậy đã giữ vững phong trào chăm ngoan, học giỏi trong toàn
thể con cháu...”.
Xây dựng xã hội học tập là nhiệm vụ của toàn
Đảng, toàn dân và của toàn xã hội; phong trào khuyến học ở Dòng họ Nguyễn
Sỹ xã Thanh Mai, huyện Thanh Chương - đã
tạo nên diện mạo góp phần tích cực vào công cuộc xây dựng xã hội học tập trên
mảnh đất Thanh chương trọng thầy , hiếu học
Trần Đình Hà