Đối với các tổ chức xã hội
- Thứ nhất: Tăng cường hơn nữa công tác thông tin, tuyên truyền Luật Phòng, chống bạo lực gia đình, Luật Bình đẳng giới nhằm nâng cao nhận thức tiến tới chuyển đổi hành vi của các tầng lớp nhân dân về bạo lực gia đình.
- Thứ hai: phát huy truyền thống tốt đẹp của
gia đình; vai trò của họ hàng. Duy trì sự ổn định, đoàn kết và êm ấm trong gia
đình; làm tốt công tác hòa giải mâu thuẫn, tranh chấp giữa các thành viên gia
đình.
- Thứ ba: đẩy mạnh thực
hiện phong trào xây dựng gia đình văn hóa, nếp sống văn minh; cần quan tâm xây
dựng gia đình văn hoá, làng văn hoá trong đó đưa tiêu chí không có bạo lực gia
đình, không lạm dụng rượu bia, không có tệ nạn cờ bạc, ma tuý để công nhận gia
đình văn hóa.
- Thứ tư: phải xử lý
nghiêm người có hành vi bạo lực gia đình theo đúng quy định của Nghị định số
110/2009/NĐ-CP của Chính phủ về Quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh
vực phòng, chống bạo lực gia đình.
- Thứ năm: thực hiện việc lồng ghép chương
trình phòng chống bạo lực gia đình, bình đẳng giới trong chương trình kế hoạch
phát triển kinh tế xã hội của các cấp, các ngành.
Đối với các nạn nhân bị bạo hành (cần biết một số kỹ năng để phòng tránh)
Nhận biết các dấu hiệu mình sắp bị bạo hành. Thừa nhận đối tác của mình
là người gây bạo lực.
Nói cho hàng xóm biết để họ có thể giúp đỡ.
Phòng bị một chiếc điện thoại trong nhà để liên lạc với người bên ngoài.
Lưu trong danh bạ một vài số điện thoại khẩn cấp của cán bộ trong khu
phố, Công An địa phương, số 113 để liên hệ khi có bạo lực nghiêm trọng.
Thực hiện ngay một cuộc gọi cho người thân.
Ghi nhận lại bằng chứng: ghi nhận lại tất cả bằng chứng - ngày, giờ diễn
ra bạo hành để làm căn cứ nếu có kiện tụng trước tòa.
Dự trù một tài khoản bí mật cho riêng mình nếu thấy cần thiết.
Nên im lặng là vàng khi chồng quá say xỉn.
Gặp gỡ chuyên gia tâm lý để nghe tư vấn về bạo
lực tình dục. khi gặp những tình huống bạo lực tình dục để thỏa mãn ham muốn.
Hãy đến gặp chuyên gia tư vấn tâm lý để tìm giải pháp.
Việc phòng chống bạo lực gia đình, bảo vệ người phụ nữ,
người già cả, yếu thế, hạn chế về sức khỏe không phải là chuyện một sớm một
chiều có thể giải quyết ngay được. Nó đòi hỏi phải có thời gian, mà điều tiên
quyết là phải nâng cao dân trí, tích cực tuyên truyền đi đôi với việc thực hiện
bình đẳng giới, thi hành luật và các chế tài nghiêm minh. Phòng chống bạo lực
gia đình không phải là việc của một cá nhân hay một tổ chức độc lập mà là công
việc chung, cần có sự kết hợp đồng bộ, sự phối hợp của các cơ quan hữu quan và
cả hệ thống chính trị, cả xã hội vào cuộc mới mang lại hiệu quả thiết thực nhằm
xây dựng xã hội văn minh tiến bộ, gia đình hạnh phúc.
Trần
Đình Hà